Sự Nghiệp Lẫy Lừng Của Huyền Thoại Bóng Đá Pele

Cầu thủ bóng đá BRAZIL vừa qua đời nhưng anh đã có một sự nghiệp được nhiều huyền thoại cùng thế hệ như Puskas, Beckenbauer và Bobby Charlton ngưỡng mộ.

Cố HLV De Brito phát hiện Pele từ một trận bóng trên đường phố. Năm 1956, ông đưa Pele đến câu lạc bộ Santos, và lời giới thiệu của ông sau đó đã thành hiện thực: “Cậu bé sẽ là cầu thủ xuất sắc nhất thế giới”.

Vào ngày 7 tháng 9 năm 1956, Pele ghi bàn trong trận ra mắt Santos trong chiến thắng 7-1 trước Corinthians. Trong mùa giải đầu tiên ở Santos, thần đồng thành phố Tres Colakos đã trở thành vua phá lưới khi mới 16 tuổi. Mười tháng sau khi ký hợp đồng chuyên nghiệp, Pele được điền tên vào đội tuyển Brazil.

Thế Giới Bắt Đầu Biết Đến Pele Từ World Cup 1958 Tại Thụy Điển.

Ở tuổi 17, anh đã lập 3 kỷ lục: Cầu thủ trẻ nhất tham dự World Cup, Cầu thủ trẻ nhất lập hat-trick tại World Cup và Cầu thủ trẻ nhất góp mặt ở trận chung kết. Ông đã ghi sáu bàn tại World Cup 1958, trong đó có một bàn vào lưới Xứ Wales ở tứ kết, ba bàn vào lưới Pháp ở bán kết và Thụy Điển ở trận chung kết.

Một trong hai bàn thắng của Pele vào lưới Thụy Điển là một trong những bàn thắng đẹp nhất trong lịch sử các trận chung kết: bóng đi qua đầu đối thủ và bắt vô lê vào góc xa. Sau trận đấu, danh thủ Thụy Điển Sigvard Palin đã thẳng thắn nói: “Khi Pele ghi bàn, tôi thực lòng muốn vỗ tay hoan hô.” Biệt danh “Vua bóng đá” của Pele cũng ra đời từ World Cup 1958.

Phiên Bản Đầu Tiên Của World Cup – Cup Jules Rimet

Pele là cầu thủ duy nhất 3 lần giành được giải thưởng này vào các năm 1958, 1962 và 1970. Pele cũng giúp Brazil giành được Rimet Cup vĩnh viễn, trở thành đội đầu tiên ba lần giành được giải thưởng này. Kể từ năm 1974, World Cup tuân theo phiên bản hiện tại của hệ thống Cúp vàng FIFA, đồng thời hủy bỏ quy định đội 3 lần vô địch sẽ luôn giành chức vô địch.

Năm 1965, Pele ghi bàn bằng một cú vô lê. Trong thời kỳ đỉnh cao (1956-1974), Pele chỉ chơi cho câu lạc bộ Santos. Các câu lạc bộ giàu có ở châu Âu như Real Madrid, Juventus, Inter Milan hay Manchester United muốn mua nhưng không thành công. Năm 1958, Santos phải hủy thỏa thuận bán Pele cho câu lạc bộ Ý Inter Milan do sự phản đối của người hâm mộ. Năm 1961, chính phủ Brazil dưới thời Tổng thống Janio Cuadros tuyên bố Pele là “báu vật quốc gia” để ngăn ông rời khỏi đất nước.

Ngoài 3 chức vô địch World Cup cùng đội tuyển Brazil, Pele còn cùng đội tuyển Brazil giành 6 danh hiệu, 2 Copa Libertadores (danh hiệu cao quý nhất cấp câu lạc bộ ở Nam Mỹ) và 2 Cúp Liên lục địa cùng Santos. Pele có bảy bàn trong hai trận đấu ở Cúp Liên lục địa với các đối thủ châu Âu.

Pele đã ghi 643 bàn thắng cho Santos khi thi đấu chính thức, kỷ lục đối với một cầu thủ câu lạc bộ cho đến khi bị phá bởi Lionel Messi của Barcelona vào tháng 12 năm 2020. Anh cũng độc chiếm kỷ lục ghi 77 bàn của Brazil cho đến khi bị Neymar vượt qua ở World Cup 2022.

Dù Không Thi Đấu Ở Châu Âu Nhưng Tầm Ảnh Hưởng Của Pele Đã Lan Rộng Ra Toàn Cầu.

Năm 1969, hai phe liên quan đến cuộc nội chiến ở Nigeria đã đồng ý ngừng bắn trong 48 giờ để xem Pele thi đấu giao hữu ở Lagos. Trong trò chơi này, Pele đã ghi một bàn thắng và Santos hòa 2-2 với đội chủ nhà Lagos Stationery. Nội chiến sau đó kết thúc trong vòng một năm.

Năm 1975, một tuần trước khi Nội chiến Liban bùng nổ, Pele chơi một trận giao hữu với đội ngôi sao từ Giải vô địch Liban cho câu lạc bộ Nejmeh của Liban. Trong ngày thi đấu, có khoảng 40.000 khán giả đến xem trận đấu từ sáng sớm. Trong trò chơi này, anh ấy đã ghi được hai bàn thắng.

Trong 14 lần ra sân ở 4 kỳ World Cup, Pele đã ghi tổng cộng 12 bàn thắng. Thành tích của anh chỉ đứng sau 16 bàn của Miroslav Klose, 15 bàn của Ronaldo, 14 bàn của Gerd Muller, Fontaine và 13 bàn của Messi. Tuy nhiên, ở các kỳ World Cup 1962 và 1966, Pele dính chấn thương ở vòng bảng và chỉ thi đấu tổng cộng 4 trận.

Trong trận thua cuối cùng trước Bồ Đào Nha ở vòng bảng World Cup 1966, anh ấy đã thi đấu vì chấn thương. Hậu vệ Bồ Đào Nha Jose Morais đã phạm lỗi với Pele mà không bị đuổi khỏi sân trong trận đấu được coi là một trong những quyết định tồi tệ nhất trong lịch sử World Cup. Pele phải tập tễnh nằm sân trong phần còn lại của trận đấu vì không được phép thay người vào thời điểm đó. Sau trận đấu, Pele thề sẽ không bao giờ thi đấu ở World Cup nữa nhưng đã rút lại.

World Cup 1970 Là Giải Đấu Lớn Cuối Cùng Của Pele.

Trong 6 trận ra sân, anh tỏa sáng với 4 bàn thắng và 5 đường chuyền thành bàn. Anh đóng góp bàn mở tỷ số và 2 đường chuyền dọn cỗ cho Jarzinho và Carlos Alberto trong trận chung kết 4-1 với Italia. Bàn thắng của Carlos Alberto được coi là bàn thắng đẹp nhất lịch sử ĐT Brazil. Burkinch, người chịu trách nhiệm theo kèm Pele trong trận chung kết, thừa nhận: “Trước trận đấu, tôi đã tự nhủ rằng Pele cũng chỉ gầy như bao người khác, nhưng tôi đã nhầm”.

Năm 1975, Pele rời Santos và đến Hoa Kỳ để chơi cho New York Cosmos. Động thái của ông đã mở ra cơ hội cho những ngôi sao như Giorgio Chinalia, Franz Beckenbauer, Carlos Alberto, Johan Cruyff, Eusebio, Bobby Moore sang Mỹ Out the gate, George Best hay Gordon Banks. Trong mùa giải cuối cùng, Pele đã giúp Kosmos giành chức vô địch quốc gia.

Ngày 1/10/1977, Pele Giải Nghệ

Trận giao hữu giữa Cosmos và Santos đã được truyền hình ở Mỹ và nhiều nơi trên thế giới. Ở trận này, Cosmos thắng 2-1, Pele ghi bàn thắng cuối cùng trong sự nghiệp bằng một cú sút phạt từ cự ly 25m.